- Ba ơi, tại sao Singapore là một nước nhỏ bé như vậy mà họ vẫn được gọi là một "con rồng châu Á" hả ba? - cậu con trai chạy lại hỏi tôi.
- Ba cũng chưa rõ về điều này, con có thể tìm hiểu nó và nói lại cho ba biết được không?
Cậu trai hớn hở trở về phòng lên google tìm kiếm những thông tin để giải đáp những thắc mắc của chính cậu ấy, và tất nhiên là cả tôi nữa.
Một lát sau cậu ta vui vẻ trở ra với một cuốn sổ nhỏ và giải thích tất tần tật cho tôi nghe về những điều cậu ấy vừa biết được. Và cậu ấy đã rất vui vì những lời khen ngợi của tôi.
Nhưng tôi chắc rằng, điều làm cậu ấy vui thật sự là việc cậu ấy đã tự tìm ra một điều mới mẻ mà ngay cả người cha Kỷ lục gia của nó cũng chưa biết.
Và quan trọng, cậu ấy đã cảm thấy tự tin và có giá trị hơn khi có nhiều kiến thức và hiểu biết.
Đó chính là "chất liệu" tạo nên những đứa trẻ thiên tài.
Đó chính là truyền cảm hứng.
Những bậc phụ huynh đáng quý của tôi, Chúng ta không phải là SIÊU NHÂN, vì siêu nhân thì phải mặc quần lót bên ngoài còn chúng ta vẫn mặc bên trong.
Chúng ta sẽ khổ nếu chúng ta nghĩ mình là siêu nhân, việc gì chúng ta cũng biết, việc gì cũng làm được. Cho đến một ngày ta mệt mỏi và biết học nói câu "Làm ơn giúp tôi!"
Hãy làm 1% thôi, đó là truyền cảm hứng, và thiên tài sẽ xuất hiện với 99% nỗ lực từ con cái của Anh, Chị.
(tin từ học viện tâm trí lực)